Duyên phận nào cho ta bên nhau?

14/09/2019 Tin Tức

Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận. Hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Hãy nhớ:

1. Thứ dễ thay đổi nhất chính là lòng người. Người có thể làm mọi thứ để bạn cười, một ngày nào đó cũng có thể sẽ không còn muốn làm gì cả khi bạn khóc.

2. Những lời ngọt ngào khi yêu – nghe cho vui, chứ đừng tin.

3. Người yêu bận rộn không phải vì họ không có thời gian, đa phần là bởi vì không có còn tình yêu nữa. Không đủ thương thì sẽ không quan tâm. Không quan tâm nữa thì gặp gỡ để làm gì?

4. Người cũ của người yêu không đáng sợ. Thứ đáng sợ nhất là người mình yêu còn yêu người yêu cũ.

5. “Mãi mãi” không phải 5 năm, càng không phải 50 năm hay 100 năm. “Mãi mãi” không phải là một từ chỉ thời gian, mà là “thời điểm”.

6. Có những chuyện mình biết – không nên nói ra mới là thông minh tinh tế. Có những chuyện mình chưa tỏ tường – vẫn phải vờ như là mình hiểu mới là ngu ngốc một cách đáng yêu. Hãy nhớ: ngốc quá sẽ bị người khác chán ghét, khôn quá sẽ khiến người ta sợ hãi. Tất cả mọi chuyện chỉ nên chừng mực.

7. Nước mắt sẽ khiến người khác cảm thấy phiền phức mà chán ghét. Mạnh mẽ sẽ khiến người ta cảm thấy quen thuộc để trở thành vô tâm. Bản thân mỗi người nên tự biết cân bằng.

8. Bạn có thể học 2546 cẩm nang yêu đương, đọc 12583 quyển ngôn tình cũng chỉ có thể dùng nó để tham khảo mà thôi. Trong chuyện tình cảm, không có một cách nào để làm không thành có. Không có chuyện một người vốn dĩ không thương mình sẽ thương mình . Nếu có cũng chỉ là thương hại, chứ chẳng phải là thật lòng thương yêu.

blogradio_duyenphannaochotabennhau

Người ta vẫn thường nói rằng nếu có duyên. Những người yêu nhau ắt sẽ tìm thấy nhau trên đường đời tấp nập hoặc nếu ông Trời đã định là của nhau, thì chắc chắn sẽ thành đôi. Nhiều người vẫn nghĩ rằng đây chỉ là triết lý để an ủi những chàng trai. Cô gái độc thân khi bạn bè xung quanh đã có đôi có cặp hoặc xoa dịu những trái tim cô đơn đang mong mỏi tình yêu nhưng tôi luôn nghĩ rằng những ai yêu nhau. Luôn luôn phải được gắn kết bằng một chữ “duyên” nào đó.

Tại sao bạn không gặp nửa kia vào một thời điểm khác mà lại vào lúc đó. Tại sao bạn không yêu một người khác mà lại chọn anh chàng này để cùng chung sống trong quãng thời gian còn dài hơn cả cùng với bố mẹ mình. Tôi không thể an ủi những trái tim đã bị tổn thương trong tình yêu. Tôi chỉ có thể tiếp thêm cho những trái tim đang mong mỏi thứ tình cảm thiêng liêng này những kì vọng tốt đẹp. Những mong chờ đáng yêu để vào một ngày đẹp trời. Bạn vô tư đón nhận chữ “duyên” của đời mình…

Tình yêu là khi ta có đủ duyên và nợ. Tôi với em chỉ có duyên, không nợ nhau. Với em, tôi hiểu rằng tình cảm thời son trẻ có thể bồng bột bởi lẽ yêu là chuyện của tim. Thế nhưng, điều cuối cùng mà hai con người đọng lại và ghi dấu trong nhau. Không bao giờ là những nỗi đau, dối trá hay giành giật. Chúng ta chỉ có thể ghi dấu một phần ý nghĩa lên đời nhau bằng sự tử tế, cầu mong và thương mến. Dẫu thế nào thì tôi và em đều phải hạnh phúc.

“Em chờ nhé!”

“Vâng! Em sẽ chờ!”

Tôi vẫn tin vào lời hứa đó, tình cảm của chúng tôi đủ sâu đậm để vượt qua mọi thứ, kể cả kẻ phán quyết thời gian.

Hai năm sau, tôi cầm trên tay tấm bằng cử nhân ngành quản trị kinh doanh. Mặc trên người lễ phục tốt nghiệp, mỉm cười trước ống kính với sự tự tin tràn trề. Chỉ một ngày nữa thôi, tôi sẽ về Việt Nam, về với gia đình và em, về để lấy lại khoảng trời đã mất của chúng tôi, tôi tin mình sẽ hạnh phúc.

“Em sắp kết hôn rồi anh ạ!”

Home café đang phát một bài nào đó trên bảng xếp hạng âm nhạc. Tôi không nói nên lời bởi những lời em vừa nói ra. Tôi thật sự không thể chấp nhận nổi, nhìn thẳng vào con người đang ngồi đối diện, tôi…

“Tại sao vậy Nga?”

Tôi muốn giết bản thân khi hỏi một câu hỏi vừa ngu xuẩn vừa đáng thương như vậy. Người ta đã thay đổi rồi thì cần gì biết lý do để cho bản thân mình trở nên thất bại. Đến bây giờ tôi mới thấu suốt được rằng, em có thể hiểu cho tôi trong những tháng ngày vô tâm và bận rộn. Nhưng khoảng cách giữa hiểu và chấp nhận rất xa. Em vẫn cần một người quan tâm và dựa vào, tình cảm của chúng tôi không thể thắng nổi thời gian và duyên phận.

Thực hiện: Nhóm sản xuất Blog Radio